Dọc đường VN 11/2
Danh mục
Dọc đường văn nghệ
NỘI DUNG
Lời dẫn : Dọc đường VN 11/2 -Dọc đường văn nghệ (pt): đón nghe ptv nhớ đọc Mời quý thính giả đón nghe ct văn nghệ pt có tên "Dọc đường văn nghệ". Trong ct sắp tới, có nội dung chính mang tên "Hai tác giả truyện ngắn Quảng Trị" và được phát sóng vào ngày thứ sáu, 11/2 vào lúc 9h30, được phát lại vào thứ ba 15/2 lúc 9g, ct này do pv Xuân Dũng phụ trách, Việt Thanh biên tập, mời quý vị và các bạn đón nghe. -Ptv dẫn: -Thưa quý vị và các bạn! Mở đầu ct chúng ta cùng cảm nhận về hai tác giả truyện ngắn Quảng Trị qua bài viết sau của Xuân Dũng, chúng ta cùng nghe. -Phần cuối ct khi tìm hiểu một bài hát hay về mùa xuân, Xuân Nguyên có bài viết sau, chúng ta cùng theo dõi. -Qúy thính giả vừa theo dõi ct, ct này do Việt Thanh biên tập với sự tham gia thực hiện của...thân ái chào tạm biệt.

    ĐÔI NÉT TRUYỆN NGẮN QUẢNG TRỊ ĐƯƠNG ĐẠI.

                                                                                                 (Xuân Dũng)

 

   Quảng Trị có nhiều cây bút truyện ngắn đáng chú ý, trong đó có Trần Thanh Hà và Tạ Nghi Lễ.                                                                       

    Nhà văn nữ Trần Thanh Hà thành công với thể loại truyện ngắn gây được tiếng vang trên văn đàn cả nước. Chị đã giành được các giải thưởng như: giải nhất cuộc thi truyện ngắn tạp chí Văn nghệ Quân đội năm 1996, giải nhất cuộc vận động sáng tác "Văn học cho tuổi trẻ" Nhà xuất bản Thanh niên 1994-1996...

      Truyện ngắn "Sông ơi" khá tiêu biểu cho bút pháp Trần Thanh Hà. Đó là lối kể chuyện truyền thống mang màu sắc dân gian quen thuộc trong văn học Việt Nam hiện đại với nhiều chi tiết đan cài. Tác giả lấy bối cảnh từ một vùng quê Vĩnh Linh-Quảng Trị, nơi nhà văn có nhiều kỷ niệm và vốn sống. Nhân vật chính xưng "tôi" cũng là một cô gái của dòng họ Trần ở một ngôi làng bảy nổi ba chìm với những biến thiên tao loạn của lịch sử và sự long đong, khắc khoải của mỗi phận người. Từ bà nội đến mẹ của nhân vật chính cũng như cuộc đời của cô gái này đều bất hạnh, cô đơn và khao khát tình yêu. Cả đời họ sống và kiếm tìm một bến bờ yêu thương đích thực nhưng rốt cuộc cũng chỉ đứng bên này của dòng sông - dòng đời, không qua được bên kia-nơi bến bờ mơ ước. Cả những cày xới ham hố, chụp giật của cơ chế thị trường cũng làm biến dạng gương mặt làng quê, để lại nhiều âu lo, day dứt. Đoạn kết là khát vọng khắc khoải mang đầy nữ tính của nhân vật ở ngôi thứ nhất:

  "Chèo đò bẻ bắp bên sông...

  Giật mình. Chợt như bà ngồi hát đâu đây trong nắng gió chiều nay. Vật đổi sao dời mà trước tầm mắt, cái bờ cây phía bên kia sông vẫn một màu xanh thẳm. Hai chục năm ra đi, từng cười từng khóc vẫn chưa bao giờ tôi bơi qua con sông ấu thơ để chạm môi lên phiến lá đầu tiên của bờ cây xanh thẳm. Ôi bờ cây của tôi..."

   Nhà thơ Võ Văn Hoa cảm nhận (băng)

  Trong những người viết truyện ngắn xa quê thì Tạ Nghi Lễ là một tác giả cũng đã có những thành công đáng chú ý. Anh đã xuất bản một số tập truyện ngắn cũng được dư luận ít nhiều chú ý. Truyện ngắn "Lời nguyền khắc nghiệt" của anh cũng là một tác phẩm khá điển hình cho cách viết Tạ Nghi Lễ vẫn thường khai thác đề tài quá khứ, những trải nghiệm cá nhân và bi kịch gia đình trong những cơn lốc của lịch sử có tên gọi là chiến tranh. Câu chuyện được mở đầu ở thì hiện tại khi kể về người cha: "Khi tôi viết những dòng này thì cha tôi đã trở lại trại. Nhìn dáng ông đi trong chiều, tự dưng tôi muốn khóc. Cả một quá khứ  của cha tôi bỗng hiện về trong trí óc tôi..."

      Người cha có gia tộc quyền thế ở nông thôn, lớn lên giữa thời buổi nước non chia cắt rồi ông lao vào binh nghiệp. Cuộc sống gia đình tan nát, rệu rã khi người chồng sau khi đi trận thì lao vào lạc thú,lại có thêm vợ bé, còn người vợ cả thì chán chường tìm quên trong rượu, người con trai lại theo bạn bè đàn đúm và nghiện ma túy. Chỉ còn người con gái-tức nhân vật chính xưng "tôi" trong truyện là đủ tỉnh táo và thiện lương để níu kéo một gia đình đang bên bờ vực thẳm. Kết thúc câu chuyện là khi nước nhà thống nhất, người cha ân hận vì nhiều chuyện mình đã làm, lần đầu tiên trong đời ông bật khóc. Truyện ngắn hé mở một lối ra khi mọi chuyện tưởng chừng đã rơi vào ngõ cụt trong bể dâu thế sự.

   Quảng Trị đã và vẫn sẽ là đề tài quan trọng, khơi gợi bao niềm cảm hứng dài lâu cho văn học quê nhà.

  

 

              BÀI HÁT "NẮNG CÓ CÒN XUÂN".

                                                                                       (Xuân Dũng)

 

   Bài hát "Nắng có còn xuân" của nhạc sĩ Đức Trí là một bài hát được nhiều người yêu thích, đặc biệt là lớp trẻ.

   Mở đầu bài hát là tiếng gọi reo vui khi mùa xuân đến:

   Mùa xuân ơi
Ta nghe mùa xuân hát bên kia trời
Đồi núi xanh ngời
Đâu đây tiếng đàn cầm buông lả lơi
Đâu đây tiếng lòng tôi nghe tí tơi

   Chất dân gian mở đầu cho ca khúc tươi trẻ mà đắm thắm, duyên dáng như một khúc nhạc ngân lên giữa lòng người xao xuyến, hân hoan.

   Và ca từ tiếp theo để khẳng định niềm xuân phơi phới:

   Và em tôi lung linh giọt sương
Trắng trong vời vợi
Em biết yêu rồi
Em yêu những chiều ngồi nghe gió rơi
Em yêu tiếng đàn tôi yêu thế thôi

Như bao giọt sương còn vương mình trên lá
Như bao nụ hoa ngát xinh môi em cười
Như xuân chờ đông tình ta còn xa quá
Nên anh chờ em chẳng biết đến bao giờ

   Như một lời tỏ tình khi mùa xuân đến của những tâm hôn đang yêu. Những giai điệu được thốt lên tự đáy lòng, tha thiết và ngập tràn hy vọng. Mùa xuân và tình yêu song hành với nhau, hòa quyện với nhau tuy hai mà một.

   Đêm nay từng đàn chim trắng về
Xa em biết ngày xuân nắng
Có còn vương trên môi em

Mùa xuân ơi
Ta nghe mùa xuân hát bên kia trời
Đồi núi xanh ngời
Đâu đây tiếng đàn cầm buông lả lơi
Đâu đây tiếng lòng tôi nghe tí tơi

Và em tôi lung linh giọt sương
Trắng trong vời vợi
Em biết yêu rồi
Em yêu những chiều ngồi nghe gió rơi
Em yêu tiếng đàn tôi yêu thế thôi

   Tình tự ngày xuân đã vang lên trong từng hơi thở, từng âm điệu của bài hát, cứ luyến láy, cứ ngân vang, cứ nhắc đi nhắc lại những âm thanh không dứt, như bản chất của mùa xuân và tình yêu là tươi trẻ, tràn đầy sức sống và bất diệt.

   Như bao giọt sương còn vương mình trên lá
Như bao nụ hoa ngát xinh môi em cười
Như xuân chờ đông tình ta còn xa quá
Nên anh chờ em chẳng biết đến bao giờ...

  Một bài hát được đánh giá là vừa dân gian lại vừa hiện đại, được công chúng mến mộ từ lâu.

 

  

(Một đoạn bài hát "Nắng có còn xuân")

  

   

  

  

  

  

 

  

 

File đính kèm:
File Video :
Người tạo Ngày tạo Người duyệt Ngày duyệt
Phạm Xuân Dũng 06/02/2022 12:00 Phạm Xuân Dũng 06/02/2022 12:00
Đài phát thanh - Truyền hình Quảng Trị
Địa chỉ: 105/2 Nguyễn Trãi, Phường 1, Thành phố Đông Hà