Hanh phúc quanh ta 11-7
Danh mục
Hạnh phúc quanh ta
NỘI DUNG

Chương trình hạnh phúc quanh ta 11/7

Nhạc hiệu quảng bá chương trình:

MC1: Quý vị và các bạn đang nghe chương trình Hạnh phúc quanh ta đang được phát sóng trên kênh phát thanh tần số 92,5Mgz và trên kênh facebook Đài PTTH Quảng Trị.

MC2: Chương trình được phát sóng vào 16h30 phút thứ 3 hàng tuần. Hãy cùng hòa mình vào không gian âm nhạc và sẽ chia về những điều bình dị làm nên hạnh phúc quanh ta.

MC1: Hạnh phúc quanh ta, kết nối và chia sẻ.

Hẹn ước với thanh xuân

Nhạc bài hát Mong ước kỷ niệm xưa

MC: Xin kính chào Qv thính giả thân thuộc của chương trình hành phúc quanh ta.

Thưa Qv: “Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại.” Lời của ca khúc “ Mong ước kỷ niệm xưa” mà Qv & các bạn đang nghe có lẽ cũng như đã nói hộ rất nhiều người trong chúng ta khi nhớ về thời học sinh, thời áo trắng. Và có lẽ, trong những ngày hè rực nắng như hôm nay, khi hoa phượng đỏ rực ở góc phố, ở sân trường lại khiến ta nao nao xúc động. Mùa hoa phượng vĩ được xem như mùa của ký ức học trò, mùa chia tay và cũng là mùa của hội ngộ. Bởi thế, những ngày này, ở những khoảng sân trường tưởng chừng như sẽ vắng vẻ trong ngày hè lại xôn xao bởi những cuộc gặp mặt, hội ngộ của rất nhiều thế hệ học sinh, chất chứa nhiều cảm xúc. Cũng chính vì thế trong chương trình HPQT tuần này của chúng tôi có chủ đề “ hẹn ước với thanh xuân”. Xin giới thiệu vị khách mời đồng hành cùng chương trình là chị .... Ngọc – giáo viên ngữ văn của trường Trưng Vương, TP Đông Hà. Xin cảm ơn chị Ngọc đã nhận lời tham gia chương trình.

Khách mời chào Qv thính giả nghe đài, chào MC...

Chị... Ngọc thân mến! Với chủ đề “ Hẹn ước với thanh xuân” chị có suy nghĩ  như thế nào?

Trả lời

Vâng, thưa Qv, nhắc đến thời học sinh áo trắng hẵn rằng ai cũng nao nao, bồi hồi xúc động. Và ngay sau đây là những dòng cảm xúc của tác giả Tuệ Nhi với bài viết có nhan đề: Ai cũng có một thanh xuân đẹp như thế. Mời Qv & các bạn cùng nghe.

Nhạc cắt Câu chuyện cuộc sống

Ai cũng từng có một thanh xuân đẹp như thế

Vào đêm muộn, khi đã sắp xếp xong mọi thứ để tạm khép lại một ngày bận rộn, tôi nhận được tin nhắn của người anh lâu ngày không gặp. Anh kể tôi nghe câu chuyện về 22 năm ngày ra trường gặp lại với muôn vàn cảm xúc khó nói thành lời, bất chợt tôi muốn gõ lại một chút gì đó trong quãng thanh xuân tươi đẹp này.

Thời gian vốn dĩ không dừng lại để đợi chờ một ai, chỉ cần chúng ta quên lãng một chút thôi thì thời khắc sau đã chẳng còn giống thời khắc trước. Ngày còn đi học, chúng tôi thường nói với nhau, rằng sau này nhất định sẽ họp lớp, cùng nhau ôn hết những kỷ niệm đẹp đẽ nhất.

Vậy mà, ra trường, guồng quay công việc, mưu sinh đã cuốn những đứa trẻ năm ấy đi xa nhau, đến nỗi khi nhìn lại có chút tiếc nuối, đau lòng khó thành câu.

Thế nên, khi nghe được câu chuyện 22 năm ra trường, gặp lại vẫn bịn rịn như chính ngày xưa cũ. Anh kể, ngày đi học có thể không tránh khỏi những bồng bột ngây dại của tuổi trẻ, nhưng khi đã trưởng thành, ai cũng đều trân quý ký ức khó lòng phai mờ.

 

Thanh xuân vốn dĩ như một cơn mưa rào, ồ ạt, chóng vánh nhưng ai cũng muốn đắm chìm thật lâu trong cơn mưa ấy. Trong ký ức của anh thì thời áo trắng mãi mãi là miền nhớ đẹp nhất của cuộc đời.

Giờ đây, những người trẻ năm xưa đều đã trở thành những ông bố bà mẹ, đều đã được công nhận với danh xưng “người lớn”. Gặp lại nhau, bất chợt dòng kỷ niệm sống dậy, sừng sững như chưa bao giờ nhạt phai trong tâm trí họ.

Mỗi người đều mải miết ôm giữ lấy kỷ niệm đẹp như sương mai ấy, vì sợ rằng chỉ cần buông một chút thôi ngăn kéo quá khứ sẽ đóng lại, tình cảm cũng cần sự bồi đắp mới có được sự tròn đầy viên mãn. Kể cả trong tình yêu hay tình bạn đều như thế.

Những hình ảnh thời khắc ngày gặp lại với họ mà nói sẽ là những dấu ấn đẹp đẽ, long lanh nhất trong quãng đời mai sau. Người ta thường bảo, tuổi học trò đơn thuần xem tình bạn là niềm vui hạnh phúc lớn lao nhất.

Và ở mỗi giai đoạn cuộc đời người ta có những nỗi sợ khác nhau. Ngày đi học, sợ kiểm tra, sợ những kỳ thi căng thẳng, những phương trình toán học khó nhằn và những bài văn viết mãi không hồi kết…

Đến khi trưởng thành, người ta bước ra khỏi những nỗi ám ảnh ấy, bước vào đoạn đường với muôn vàn lo lắng còn kinh khủng gấp vạn lần. Hóa ra trưởng thành là khi quay đầu nhìn lại chúng ta phát hiện ra rằng dù bản thân mình có khát khao trở lại như ngày xưa thì cũng chẳng thể có quyền năng ấy, ngoài việc chấp nhận.

Quãng đời học sinh trôi qua như một cái chớp mắt, ngày xưa vốn nghĩ rằng kỳ thi tốt nghiệp còn ở xa lắm, thời gian dài đằng đẵng. Ấy vậy mà, ra trường, những người bên cạnh cũng đường ai nấy bước, đến lúc gặp lại thì đã hơn 20 năm cuộc đời.

Những bài học mà cuộc đời dạy, chẳng hề dịu dàng giống như ngày còn ngồi trong lớp học, bởi vốn dĩ mọi thứ vần vũ và tàn khốc. Lời hứa họp lớp năm ấy tựa như một cái hẹn để những đứa trẻ ngày xưa quay trở về, tựa vai cạnh bên, kể nhau nghe những câu chuyện bàng bạc. Có người thành công, làm ông nọ bà kia, người kinh doanh tận trời Âu, nhưng cũng có người long đong, lận đận mãi đến tận bây giờ.

Dù thời gian có trôi đi, vạn vật có đổi dời thì những ký ức đẹp đẽ năm xưa thì vẫn còn mãi vẹn nguyên. Dẫu biết rằng con đường chúng ta không tránh khỏi những khúc quanh co, nhưng điều đáng trân quý thì mãi sáng tươi như giấc mơ thuở thiếu thời.

Vâng, xin cảm ơn tác giả Tuệ Nhi với những chia sẻ đầy xúc động. Chị Ngọc thân mến! Qua nghe chia sẻ vừa rồi chị có cảm xúc như thế nào?

Trả lời

Người ta vẫn thường nói thời học sinh, thời áo trắng luôn để lại trong lòng mỗi người những ký ức khó phai. Với chị Ngọc thì khi nhớ đến thời học sinh, chị nhớ nhất những điều gì?

Trả lời

Có một kỷ niệm nào của thời áo trắng khiến chị không bao giờ quên?

Trả lời

Nhắc đến thời học sinh, người ta không chỉ nhớ đến những người bạn của mình mà ở đó còn có các thầy, các cô giáo đã dìu dắt bao thế hệ học sinh trưởng thành. Chị có thể chia sẻ 1 chút về 1 người thầy/ người cô mà chị dành nhiều tình cảm nhất?

Trả lời

Và có phải chăng, người thầy/ người cô đó cũng là lí do để chị lựa chọn công việc hiện tại của mình đó là theo ngành sư phạm?

Trả lời

Vâng, và thật may mắn khi mình lại có dịp được đứng trên bục giảng, được tiếp xúc với rất nhiều thế hệ học sinh đúng không ạ?  Cảm xúc của chị khi lần đầu đứng trên bục giảng như thế nào?

Trả lời

Có bao giờ chị có cảm giác mình như được trở về với những năm tháng tuổi trẻ không?

Trả lời

Vâng, tôi hơi ghen tị 1 chút xíu với chị Ngọc đấy ạ, vì dường như chị được sống với tuổi thanh xuân rất nhiều. Bởi chúng tôi khi không làm nghề giáo, khi đã ra trường và làm nhiều việc khác thì rất ít có cơ hội được bước vào cánh cổng trường học. Như tôi thì thi thoảng khi đi qua trường củ tôi vẫn thấy bồi hồi. Không biết chị Ngọc có cảm xúc như vậy không khi đi qua ngôi trường mà mình đã từng gắn bó?

Trả lời

Vâng có lẽ ai cũng vậy đúng không ạ, trường xưa với nhiều kỷ niệm sẽ luôn lưu giấu thật sâu trong kí ức của mỗi người. Và lúc này đây chúng tôi đã nhận được tín hiệu điện thoại từ 1 thính giả nghe đài. Xin mời KTV Thu âm Vĩnh Lộc kết nối giúp chúng tôi.

Lắng nghe và chia sẻ

MC: A Lô, xin chào thính giả, cảm ơn bạn đã gọi điện đến cho chương trình, bạn có thể giới thiệu 1 chút về bản thân được không ạ.

Thính giả: Xin chào chương trình, tôi tên là Quý, hiện đang sinh sống và làm việc tại TP Hồ Chí Minh. Năm nay tôi cũng đã gần 40 tuổi. Tôi rất xúc động khi nghe chương trình vì tôi đi làm ăn xa đã quá lâu và các dịp họp khóa, hay họp lớp hiếm khi tôi có dịp được sum họp cùng các bạn. Nhưng tôi muốn gửi đến các bạn của mình một lời nhắn nhủ rằng: Năm tháng trôi qua, đường đời mỗi người một khác. Nhưng mỗi cuộc gặp gỡ luôn có lí do và cơ duyên của nó. Cảm ơn các bạn đã cùng tôi đi qua những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời. Cảm ơn thì thanh xuân của tôi có các bạn. Dù không được tham gia buổi họp lớp lần này, nhưng tôi xin chúc các bạn sẽ thật vui, sẽ thật hết mình và tận hưởng mỗi khoảnh khắc bên nhau nhé! Xin cảm ơn chương trình.

MC: vâng, xin cảm ơn chị Quý. Và chúng tôi hy vọng rằng các bạn của chị Quý sẽ nghe được chương trình và nghe được những chia sẻ của chị Quý. Xin chúc chị sẽ sức khỏe và sẽ có dịp được hội ngộ cùng các bạn của mình nhé! Và ngay sau đây xin dành tặng chị Quý cùng với Qv thính giả 1 món quà âm nhạc đó là ca khúc: Nhắn gửi thanh xuân, một sáng tác của nhạc sỹ Vương Anh Tú qua phần trình bày của ca sỹ Hương Tràm

Ca khúc Nhắn gửi Thanh Xuân

Quý vị và các bạn đang nghe chương trình hạnh phúc quanh ta với chủ đề “ hẹn ước thanh xuân”. Chương trình đang được phát trực tiếp trên sóng phát thanh của Đài PTTH Quảng Trị.

Sau đây mời Qv cùng tiếp tục chương trình với phần trò chuyện với khách mời là chị... Ngọc, giáo viên ngữ văn Trường Trưng Vương, TP Đông Hà.

Chị Ngọc thân mến! Vừa rồi chị cũng đã được lắng nghe chia sẻ của thính giả xa quê bày tỏ sự nhớ mong và cũng có phần tiếc nuối khi không thể hội ngộ cùng các bạn trong dịp họp lớp. Và tôi cũng thấy rằng thời gian vừa qua rất nhiều khóa học sinh đã tổ chức các buổi họp lớp, các buổi hội trường kỷ niệm 20 năm. 25 năm ngày ra trường. Xin hỏi ở lớp chị Ngọc hay khóa của chị Ngọc đã có các hoạt động này chưa?

Trả lời

Buổi họp lớp của chị diễn ra như thế nào? Cảm xúc của chị như thế nào?

Trả lời

Vâng có lẽ một buổi họp lớp dù chỉ ngắn ngủ thôi nhưng theo tôi đó là cách giúp người ta hồi tưởng hay được sống lại tuổi thanh xuân. Còn với chị Ngọc thì theo chị những buổi hợp lớp, gặp gỡ các bạn cũ của mình có ý nghĩa như thế nào?

Trả lời

Với những người ở thế hệ như chúng ta thì khi các phương tiện thông tin đã trở nên phổ biến và giúp chúng ta kết nối với nhau dễ dàng hơn thì các buổi gặp mặt cũng dễ hơn. Nhưng đối với những người tuổi đã lớn, nay đã lên chức ông/ chức bà ấy thì tôi thấy các cuộc hội ngội đáng quý và xúc động vô cùng. Không biết chị Ngọc đã có dịp được chứng kiến điều này ở gia đình mình chưa?

Trả lời ( Chia sẻ về buổi gặp gỡ của bố hoặc mẹ hoặc người thân của mình, tuổi đã khá cao nhưng họ đã háo hức ra sao...... và khi nhìn thấy như vậy thì mình xúc động như thế nào...)

Vâng, và có lẽ, mỗi buổi gặp mặt, hội ngộ không chỉ là dịp để chúng ta ôn lại kỷ niệm xưa mà còn khiến chúng ta trân trọng hơn cuộc sống, trân trọng hơn mỗi khoảnh khắc bên nhau đúng không thưa chị Ngọc?

Trả lời: Chia sẻ quan điểm, nhắn nhủ của mình.

Xin cảm ơn chị Ngọc đã đến tham gia chương trình và có những chia sẻ rất hay. Và để khép lại chương trình ngày hôm nay chúng tôi xin gửi đến QV bài thơ: Có hẹn với thanh xuân của tác giả Nguyễn Thị Việt Hòa.

Mời bạn cùng tôi lên một chuyến tàu

Ta về lại thanh xuân tươi đẹp

Ngôi trường nhỏ nuôi nhiều mơ ước

Lấp lánh tiếng cười giọng hát hồn nhiên

 

Ta cùng về với nỗi nhớ đầu tiên

Bài giảng thầy cô ngày nào còn vang mãi

Ta cùng ước cho thời gian trở lại

Như chưa từng có những chia xa

 

Chúng mình cùng có hẹn với thanh xuân

Chuyến tàu ấy chưa từng chật chội

Xin lại được một lần bối rối

Như lần đầu gió thổi giữa mùa

 Quý vị và các bạn thân mến! Chương trình HPQT tuần này xin được khép lại tại đây. Chương trình do... thực hiện, Xin kính chào tạm biệt và hẹn gặp lại QV vào thứ 3 tuần sau.

File đính kèm:
File Video :
Người tạo Ngày tạo Người duyệt Ngày duyệt
Phạm Như Quỳnh 07/07/2023 11:43 Lê Vĩnh Nhiên 11/07/2023 06:06

Các sản phẩm khác

Đài phát thanh - Truyền hình Quảng Trị
Địa chỉ: 105/2 Nguyễn Trãi, Phường 1, Thành phố Đông Hà